cơ thể em là nhà ảo thuật mọi thứ đều biến mất, nhẹ nhàng hỏi. “Em tên Ngân Hà…” Cô gái đáp bằng chất giọng trong trẻo. “Tên đẹp lắm… Thưởng em một ly nha…” Phương cười cười khẽ nhéo chiếc mũi cao ráo của Ngân Hà. “Dạ… Mời anh…” Ngân Hà nhoẻn miệng cười đáp lại, cầm ly bia rồi mời mọi người cùng uống. Cả đám uống được thêm hai ba vòng thì của bên ngoài cũng mở ra và một cô gái bước vào. Vừa bước vào chưa kịp nhận dạng được ai thì một âm thanh khá quen thuộc vang lên. “Nhung… Sao em lại tới đây?” Phúc giật mình lên tiếng, cuộc sống em không đổ bỏ tiền chơi gái đều biến mất nó đã không nhắn tin